Bảng A mang lại cho VCK World Cup 2010 một bộ tứ kích thích sự tò mò với Pháp, Mexico, chủ nhà Nam Phi và Uruguay.
Hầu như ở mỗi bảng đấu đều có một ứng cử viên sáng giá cho vị trí nhất bảng, và hai đội khác tranh chấp ngôi nhì bảng, để giành quyền góp mặt ở giai đoạn đấu loại trực tiếp của cuộc tranh tài hấp dẫn nhất hành tinh.
Nam Phi lót đường
Ở bảng A, nếu căn cứ vào bảng xếp hạng FIFA vừa công bố ngày 26.5, đội hạt giống Nam Phi lại là đội yếu nhất (xếp hạng 83 so với hạng 9 của Pháp, 16 của Uruguay và 17 của Mexico). Đó là thứ hạng thấp kỷ lục đối với đội chủ nhà của các VCK World Cup, và trong số 32 đội tuyển có mặt ở Nam Phi thì cũng chỉ có đội tuyển CHDCND Triều Tiên (hạng 105) là xếp dưới “Bafana Bafana”.
Dù vẫn biết vị trí trong bảng xếp hạng của FIFA không quyết định kết quả thi đấu ở VCK World Cup, nhưng điều đó lại giống như một bóng đen ảm đạm, nhắc nhở thầy trò ông Carlos Alberto Parreira, và cả các CĐV, về nhiệm vụ gay go và nặng nề đang chờ đợi họ.
Việc thi đấu trong những SVĐ ở độ cao 1.800m so với mực nước biển, trước sự cổ vũ cuồng nhiệt của đông đảo khán giả nhà, có thể giúp Nam Phi bùng nổ, dù trong đội hình của họ hiện chỉ có một cầu thủ đáng được gắn mác ngôi sao là tiền vệ Steven Pienaar của Everton. Mặt khác, lịch sử của các VCK World Cup cũng mang lại niềm hy vọng cho Nam Phi, bởi chưa có đội chủ nhà nào phải dừng chân ngay từ vòng bảng kể từ khi giải được tổ chức lần đầu tại Uruguay vào năm 1930. Thế nhưng, với một đội tuyển chưa thật sự định hình và còn quá nhiều việc phải làm khi ngày khai mạc đã gần kề thì chẳng lẽ lịch sử vẫn luôn được tôn trọng?
Cuộc chiến tay ba
Ngoài Nam Phi, khó có thể đánh giá đội nào thật sự nhỉnh hơn trong số 3 đội còn lại. Pháp, đội đã góp mặt ở 2 trận chung kết trong 3 kỳ World Cup gần đây, chỉ giành được quyền tham dự VCK qua cửa play-off cùng với scandal chơi bóng bằng tay của Thierry Henry. Có thể cho rằng Pháp là một tập thể hùng mạnh với đại đa số là những cầu thủ đang thi đấu cho các CLB hàng đầu châu Âu như Eric Abidal, Bakari Sagna, Patrice Evra, Gael Clichy, Franck Ribery, Nicolas Anelka, Henry… nhưng điểm yếu lớn nhất của họ lại nằm ở băng ghế huấn luyện, nơi HLV bảo thủ Raymond Domenech chưa bao giờ được thừa nhận là một chiến lược gia có hạng. Chỉ cần ông mạnh mẽ và mạo hiểm một chút hoặc có những sự thay người và thay đổi chiến thuật một cách hợp lý hơn thì chắc chắn Pháp sẽ nằm trong số những ứng cử viên sáng giá cho ngôi vương ở Nam Phi vào mùa hè này.
Uruguay và Mexico có thể dựa vào điểm yếu đó để buộc đội tuyển Pháp phải so tài về chiến thuật với họ. Trong một chừng mực nào đó, cả hai HLV Oscar Washington Tabarez (Uruguay) và Javier Aguirre (Mexico) đều tạo được dấu ấn nơi đội bóng của họ. Uruguay đã hoàn toàn giã từ lối chơi “chém đinh, chặt sắt” truyền thống để đề cao phẩm chất tấn công nơi đôi chân “sát thủ” của cặp tiền đạo Diego Forlan - Luis Suarez cùng lối chơi thiên về kỹ thuật. Trong những ngày đẹp trời, Forlan hoàn toàn có khả năng xuyên thủng các hàng phòng ngự của Pháp, Mexico và Nam Phi.
Ngược lại, điều mà HLV Aguirre mang đến cho các cầu thủ Mexico là sự tự tin và động lực thi đấu, những điều mà họ đã đánh mất khi còn ở dưới trướng của ông Sven Goran Eriksson. Tuy nhiên, cái khó cho Mexico là những trụ cột của họ đã luống tuổi mà lớp kế thừa lại chưa hề có kinh nghiệm thi đấu ở VCK World Cup. Thế nhưng, với việc liên tiếp vượt qua vòng bảng trong 4 kỳ World Cup gần đây và với những cầu thủ dày dạn chiến trường như Rafael Marquez, Ricardo Osorio, Carlos Salcido, Cuauhtemoc Blanco…, Mexico vẫn xứng đáng được xem là một đối thủ đáng gờm.
Tôi không nghĩ Mexico có thể gây bất ngờ ở bảng này vì thực chất hiện nay họ không còn những cầu thủ tài năng như thế hệ của Blanco, Campos và cũng thiếu HLV thật sự ấn tượng. Trận thua giao hữu trước tuyển Anh 1-3 mới đây cho thấy Mexico chưa thật sẵn sàng cho World Cup.
Còn Uruguay mặc dù có vài cá nhân chơi được, nhưng họ không còn thời đỉnh cao. Có thể Uruguay gây vất vả đôi chút cho Pháp và Nam Phi nhưng khó giành vé. Tôi nghiêng về đội chủ nhà và Pháp đi tiếp. Chủ nhà sẽ có nhiều lợi thế và họ biết cách phát huy lợi thế đó như Confederations Cup năm rồi khi từng vào bán kết và Pháp tuy không mạnh như trước nhưng đừng quên họ vẫn đang là á quân thế giới, có bản lĩnh và đầy kinh nghiệm.
Thành tích đối đầu
Pháp và Uruguay chỉ mới gặp nhau 4 lần trong suốt chiều dài lịch sử của họ với thành tích chia đều: mỗi đội thắng 1 trận, bên cạnh 2 trận hòa. Tuy nhiên, Pháp ghi được 3 bàn thắng trong 4 trận đấu đó, so với chỉ 2 lần bị thủng lưới. Lần đầu tiên hai đội tuyển này chạm trán nhau là tại VCK World Cup 1966, nơi Uruguay thắng 2-1 ở vòng bảng. Đến World Cup 2002 họ lại có dịp gặp nhau ở vòng bảng, nhưng lần này hòa 0-0. Hai trận còn lại đều là đá giao hữu và diễn ra trên đất Pháp. Năm 1985, Pháp thắng 2-0 tại Paris rồi hòa 0-0 vào năm 2008 tại Stade de France.
Pháp chưa bao giờ bại trận trước Mexico qua 6 lần chạm trán nhau, trong đó có 3 trận diễn ra ở vòng bảng của các VCK World Cup, ghi được 15 bàn và chỉ để thủng lưới có 4 bàn. Tại World Cup 1930, Pháp thắng Mexico 4-1 rồi lại thắng tiếp 3-2 ở World Cup 1954. Đến World Cup 1966, Mexico mới có được trận hòa đầu tiên và duy nhất cho đến nay trước người Pháp (1-1). Hai đội cũng từng gặp nhau tại Confederations Cup 2001 với chiến thắng 4-0 thuộc về “Les Bleus”.
Pháp và Nam Phi đã gặp nhau 3 lần với lợi thế tạm nghiêng về “Les Bleus” qua 2 trận thắng và 1 hòa, ghi được 5 bàn và để thủng lưới 1 bàn. Tại VCK World Cup 1998 được tổ chức trên sân nhà, Pháp thắng Nam Phi 3-0.
Uruguay và Mexico đã gặp nhau đến 17 lần, Uruguay thắng 3 trận so với 7 trận thua, bên cạnh 7 trận hòa. Tuy nhiên, hai đội chỉ mới gặp nhau có 1 lần ở các VCK World Cup, với kết quả hòa 0-0 vào năm 1966 trên đất Anh.
Uruguay chưa hề thua Nam Phi trong 2 lần gặp nhau trước đây (1 thắng, 1 hòa) và hai đội này cũng chưa từng chạm trán nhau ở các VCK World Cup.
Mexico đã gặp Nam Phi 3 lần với 2 trận thắng và 1 trận thua, ghi được 9 bàn và để thủng lưới 4 bàn. Trận đấu chính thức duy nhất giữa họ diễn ra vào năm 2005 tại Los Angeles với chiến thắng 2-1 cho Nam Phi.